Sau Tất Cả, Điều Quý Giá Nhất Với Mỗi Người Chính Là… Tình Thân!
Điều gì là đáng giá nhất trong cuộc đời bạn: tiền tài, địa vị, danh vọng, nhan sắc… ? Với tôi, điều mộc mạc, giản đơn nhưng khó tìm nhất chính là hai chữ “Tình Thân”.
Khi còn trẻ, chúng ta theo đuổi nhiều thứ giá trị mà ta cho là đắt giá. Có người chạy theo công danh sự nghiệp, có người chạy theo sự nổi tiếng xa hoa, có người mãi luôn tìm kiếm một tình yêu say đắm. Tất cả những điều đó đều không sai, chỉ là đôi khi vội vã quá, ta lại quên mất đi những người đã cho ta loại tình cảm ấm áp nhất là “tình thân”. Nhưng tình cảm thế nào thì được gọi là “tình thân”? Có lẽ mỗi người sẽ có riêng cho mình một đáp án. Với tôi, một người đàn ông đã bước sang tuổi tứ tuần, đã có sự nghiệp vững chắc và một gia đình trọn vẹn thì…
Tình Thân Là Nỗi Buồn Được Cất Lại, Để Gia Đình Mình Không Phải Lo Âu…
Tôi vẫn nhớ từ khi còn bé đến suốt thời niên thiếu, bữa cơm gia đình luôn đầy đủ 5 người: Bà tôi, Ba tôi, Mẹ tôi, tôi và Em gái tôi. Điều đó như một luật bất thành văn vậy, ba luôn thu xếp công việc để về kịp giờ ăn, tôi và đứa em thì gác lại niềm vui cùng bạn bè để về nhà thưởng thức những mâm cơm mẹ nấu. Chỉ trừ những hôm ba mẹ có việc phải đi xa thì gần như mỗi một ngày trong kí ức tuổi thơ của tôi đều là mâm cơm quay quần giữa 5 người với nhau. Ba mẹ vẫn luôn dạy chúng tôi về giá trị của bữa ăn gia đình, rằng sau này khi chúng tôi lớn lên cũng phải dạy lại con cái như thế.
Những giờ cơm của chúng tôi thì dài lắm, vì những câu chuyện kể nhau nghe thì luôn thật dài và chẳng ai muốn kết thúc nó cả. Bà thường nói về những ngày xưa, ngày đó ông bà thường đi nương đi rẫy ở rừng, cuộc sống tuy nghèo khó nhưng vô vàn niềm vui. Trong câu chuyện của bà, tôi như nghe thấy tiếng suối róc rách, nhìn thấy những tán rừng xanh, nghe được mùi hương lúa chín, nếm được vị sương mai trong lành. Ba liền tiếp lời Nội bằng dòng ký ức chảy dài tươi đẹp. Khi đó, ba có nuôi một chú cún tên Milu là quà của ông Nội trong dịp sinh nhật 12 tuổi. Ba bảo Milu là chú chó thông minh, dễ bảo và ngoan ngoãn nhất thế gian, thế mà nó lại mất trong tai nạn xe khi qua đường đón ba tôi đi học xa về… Tôi và đứa em thì còn nhỏ, những điều chúng tôi kể toàn là những mẩu chuyện vặt, nào là con Mai trèo cây ổi hái trộm bị té ra sao, hay trong lớp thằng Minh ngủ gật rồi tè dầm bị cả lớp cười thế nào… Nhưng dù là chuyện nhỏ nhặt thế nào, gia đình tôi đều cười đùa vui vẻ rất nhiệt tình và lắng nghe bọn tôi từ tận trái tim.
Có một điều tôi đã quan sát trong suốt thời thơ bé của mình. Có những lần trộm nhìn, tôi thấy mẹ rơi nước mắt khi công việc buôn bán không được suôn sẻ. Cũng có đôi lần tôi thấy vầng trán ba nhăn thêm vì áp lực cuộc sống. Và cũng có hôm, tôi thấy con em mình vội che giấu vết té ở chân để mỉm cười đi xới cơm… Hình như mỗi người trong chúng tôi đều có những nỗi niềm riêng, nhưng tất cả đều để lại một góc trong lòng, để mỗi bữa ăn đều tràn ngập niềm vui, để đối phương không phải lo lắng thêm nữa… Nghĩ lại, tôi vẫn yêu và trân trọng biết bao nhiêu tình cảm đó.
Tình thân trong gia đình tôi, vẫn luôn mặn mà như chén mắm rin không thể thiếu trong những mâm cơm quây quần. Mỗi khi ăn lại nước mắm rin, trong đầu tôi lại vang lên tiếng cười giòn tan của con em, ánh mắt trìu mến của mẹ, vẻ mặt ấm áp của ba và nụ cười móm mém của Nội…
Tình Thân Là…”Bán Anh Em Xa Mua Láng Giềng Gần”
Hồi còn nhỏ, trừ giờ cơm trưa thì phần lớn thời gian còn lại ba mẹ đều dành cho công việc. Thế nên tôi đã ở nhà… bác Ba hàng xóm nhiều hơn là nhà mình. Bác Ba là một người đàn ông góa vợ, cũng là một nhà giáo đã về hưu. Bọn trẻ trong xóm thì không thích làm bạn với người già đâu, nhưng tôi thì thích. Một phần vì bác Ba kể chuyện đời rất hay, một phần vì bác Ba làm món thịt kho hột vịt rất ngon.
Nồi thịt kho của bác Ba có màu vàng ươm đẹp mắt, từng miếng thịt mềm mọng mỡ màng chỉ nhìn thôi là đã chịu không nổi, trứng vịt không bao giờ bị khô cứng mà rất vừa ăn, thấm đượm gia vị. Tôi có thể ăn liền 2 3 bát cơm chỉ với nước thịt kho và củ kiệu. Công tâm mà nói, tài năng kho thịt của bác hơn hẳn mẹ tôi. Khi tôi hỏi vì sao thịt kho lại có thể hoàn hảo đến như thế, bác Ba cười và bảo, một là do tay nghề của người nấu, hai là do loại gia vị được cho vào. Bác Ba chỉ dùng loại nước mắm rin nguyên chất từ cá cơm, ủ chượp trong nhiều năm, đựng trong một cái tĩn đất sét to, chưa mở nắp đã nghe được mùi hương quyến rũ. Bác bảo dùng loại nước mắm này tuy hơi tốn kém nhưng độ ngon của thịt kho thì không thể bàn cãi. Đến tận bây giờ, mỗi dịp Tết đến xuân về, khi ăn thịt kho hột vịt, những ký ức về bác Ba vẫn còn vẹn nguyên. Chỉ là giờ đây, tôi không còn bác nữa…
Bác ba là một người rất tình cảm. Là một nhà giáo về hưu với số tiền tiết kiệm ít ỏi thế nhưng tôi thấy bác giàu hơn bất cứ ai. Trong xóm, nhà ai đau ốm, bệnh tật, hỷ xả, bác Ba luôn là người có mặt đầu tiên để hỗ trợ. Người trong xóm đã quen với sự có mặt của bác như một thành viên trong gia đình họ vậy. Cảm động nhất có lẽ là lần chị Lan cạnh nhà tôi đi lấy chồng. Chị mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống bằng nghề mò cua bắt ốc. Đến ngày vui nhất đời mình, chị cũng không còn ai bên cạnh. Bác Ba đã đứng ra làm đại diện nhà gái để tiếp chuyện với nhà trai. Bác còn lấy hết số tiền tiết kiệm của mình để sắm sửa cho chị Lan những món đồ mới và làm của hồi môn. Bác bảo chị Lan đã bất hạnh nhiều, bác không muốn chị thiệt thòi thêm nữa…
Tôi cảm thấy thật may mắn vì trong thời niên thiếu của mình đã có người hàng xóm như bác Ba, để tôi hiểu thế nào là tình thương giữa con người với con người, thấm thế nào là cái nghĩa giữa những người chẳng có máu mủ ruột thịt với nhau, để tôi tin là trên đời vẫn còn tồn tại một loại tình cảm như thế ! Tình thân?
Tình Thân Vượt Lên Trên Những Giá Trị Vật Chất
Tôi muốn dành một sự tri ân sâu sắc và lời cảm ơn chân thành dành cho những đối tác lâu năm của mình. Họ là những cộng sự trên cả tuyệt vời. Nếu không có sự tin tưởng, đồng hành và hỗ trợ của họ, có lẽ đã chẳng có tôi ngày hôm nay.
Tôi vẫn rất trân trọng thời gian dài đã gắn bó cùng nhau. Còn nhớ những ngày đầu khởi nghiệp, thương hiệu của tôi vô cùng nhỏ bé trên thị trường, sản phẩm thì còn khá xa lạ với người Việt. Tôi không thể nhớ nổi là mình đã nhận được bao nhiêu cái lắc đầu, bao nhiêu sự thờ ơ, xua đuổi khi thuyết minh về dự án mà mình ấp ủ. Những người anh em cùng khởi nghiệp, công nhân của tôi, nhân viên của tôi, vợ con tôi đang đợi tôi mang hợp đồng về, số vốn tích lũy dần vơi đi theo tháng năm. Tôi dần rơi vào tuyệt vọng, mất niềm tin vào ước mơ của mình và dự định từ bỏ tất cả.
Cho đến một ngày tôi gặp anh Minh. Khác với mọi người, anh chăm chú lắng nghe từng chi tiết trong phần trình bày của tôi và phản biện rất sâu sắc để bản kế hoạch của tôi càng thêm hoàn chỉnh. Có lẽ mọi cố gắng của tôi đã được đền đáp khi mà anh Minh đã gật đầu đồng ý góp vốn vào dự án khởi nghiệp của tôi. Mãi sau này, tôi hỏi vì sao anh lại chấp nhận một người non trẻ như thế, anh cười và bảo: “Tôi nhìn thấy tình yêu quê hương rất lớn nơi chú và khát vọng được đưa làng nghề quê hương đến với thế giới. Điểm này chú giống với tôi. Và thế là tôi đồng ý.”
Từ khi công ty còn quy mô nhỏ đến khi chúng tôi có những hợp đồng quốc tế lớn hơn, cách anh Minh đối xử với tôi vẫn vẹn nguyên như ngày đầu, ân cần, chân thành, sâu sắc và luôn thẳng thắn. Đó là điều tôi rất quý ở anh. Đối với tôi, anh không chỉ là một đối tác, mà còn là một người anh lớn và một người bạn tuyệt vời. Từ ngày trước đến nay vẫn vậy, trên bàn nhậu của anh em đều là những món ăn dân dã, “nhà quê” và đặc biệt không thể thiếu chén mắm rin dằm ớt xiêm thắm đượm tình quê. Anh em tôi đều quan niệm như thế, dù cuộc sống có tốt đẹp hơn, xa hoa hơn, dù vị thế có bình bình hay hơn trăm người, cũng phải giữ lại cái chất “quê” trong mình. Vì người nhà quê chúng tôi bình dị, mộc mạc nhưng chân thành và tình cảm lắm!
Tình Thân Trong Tình Bạn Đã Cùng Nhau Lớn Lên
Có một loại tình cảm mà tôi không thể không nhắc đến khi bàn về chủ đề “Tình thân”, đó chính là tình bạn. Tình bạn là loại gắn bó đến một cách rất tự nhiên. Những con người xa lạ, nói chuyện vài ba câu, hợp cạ, và rồi từ đó gắn kết với nhau. Trong mối quan hệ bạn bè, tôi ít thấy ai đến với nhau vì một mục đích hay lợi ích nào đó, nhất là giữa chúng tôi, những đứa trẻ đã lớn lên cùng nhau từ cái thời cởi truồng tắm mưa thì làm sao mà có toan tính sâu xa được. Bởi thế, tôi rất quý sự chân thành đó.
Bọn tôi sau 20 năm chơi với nhau thì thằng nào cũng đã lớn tồng ngồng cả. Có đứa đã có cái tạm gọi là “thành tựu”, có đứa vẫn say mê với sự nghiệp học hành, có đứa đã vợ con đuề huề nhưng cũng có đứa vẫn lông bông với vài ba mối tình chóng vánh. Nhưng dù khác biệt như thế nào thì mỗi khi gặp nhau, chúng tôi chẳng bao giờ có sự phân biệt và khoảng cách nào. Chúng tôi như quay trở lại thành những đứa trẻ khi ở cạnh nhau, thoải mái đùa giỡn, thoải mái nói tục, chửi thề, được là chính chúng tôi, không phải gồng, không phải diễn. Có những kỉ niệm và tình cảm không thể nào mua được bằng tiền hay đánh đổi bằng vật chất. Như là trong những năm tháng đại học nghèo khó, bọn tôi thậm chí còn chẳng có tiền để mua đồ ăn. Việc chia nhau chén cơm nóng ăn kèm nước mắm mặn và ớt xiêm xanh đã trở nên quá quen thuộc, đói đến mức thằng nào cũng gầy xác gầy xơ. Thế mà giờ đây muốn tìm lại vị ngon vẹn nguyên của chén cơm trắng năm nào thật sự rất khó, chắc là bởi vì năm tháng gian khổ là năm tháng đẹp nhất, bữa cơm qua loa nhưng lại ngon nhất vì nó mặn mà tình thân. Những đêm mùa xuân rét buốt, thằng nào cũng bận cày thêm nên chưa thể về quê. Trong cơn gió lạnh vô tình, anh em chia nhau điếu thuốc rồi động viên nhau hãy cố lên, đừng từ bỏ, rồi ngày mai sẽ tốt đẹp hơn thôi!
Nếu có một điều ước thành hiện thật trong cuộc đời, tôi sẽ ước ở một thế giới khác, bọn tôi vẫn sẽ gặp lại nhau, vẫn sẽ trở thành bạn, vẫn sẽ đến với nhau bằng sự chân thành nghiêm túc. Bởi thực sự mà nói. để tìm được những người mà bạn không cần phải suy nghĩ gì khi gặp họ, có thể tùy tiện không cần lý do mà hẹn họ đi chơi, có thể giúp đỡ lẫn nhau mà không mong nhận lại, có thể thật lòng chúc phúc nhau khi thành công, thực sự, thực sự khó lắm. Nhưng dù có kiếp sau hay là không, nhưng ở hiện tại, ngay lúc này đây, tôi chỉ muốn nói, tình bạn này, chính là tình thân!
Ngẫm lại thì, cuộc đời cho tôi quá nhiều thứ đẹp đẽ: cho tôi một gia đình hạnh phúc, cho tôi một bác Ba đáng kính, cho tôi những người cộng sự tuyệt vời và cho tôi một tình bạn sắt son không bao giờ phai. Tôi nghĩ, tại sao mình phải đi tìm những điều xa hoa lộng lẫy hơn khi chính Tình Thân trong những mối quan hệ của mình chính là của cải, là thành tựu, là sự nghiệp và là điều hiếm có khó tìm nhất trên cuộc đời này. Ngẫm lại thì, sau tất cả, điều còn lại bên ta chính là… Tình Thân!
Năm cũ qua đi, năm mới đến, hãy cùng Nước mắm Tĩn gửi lời yêu thương và tri ân sâu sắc với những người cạnh bên. Hộp quà Tết “Đậm đà tình thân” sẽ là món quà ý nghĩa, thay bạn nói lời cảm ơn với người thương, mặn mà và sắt son hệt như chén nước mắm tình nghĩa! Hộp quà được thiết kế đẹp mắt và sang trọng với 2 màu đỏ, vàng bắt mắt, mang cảm giác ấm cúng và may mắn. Trong hộp quà là hai loại nước mắm rin ngon đẳng cấp nhất hiện nay, vừa mang hương vị hoài niệm, vừa mang nét hiện đại, bao gồm Nước mắm Tĩn Tôm Biển trong bình gốm đỏ 60N và Nước mắm Tĩn Cá Cơm Vàng Ruột Đỏ 60N. Chúng tôi đã tuyển chọn kĩ càng và trau chuốt thiết kế tinh xảo đến từng chi tiết, đảm bảo quà đến tay người thân bạn là món quà chỉn chu và tốt đẹp nhất!